Mặc cảm về sự không còn trong trắng của mình, tôi đã cố gắng làm tròn phận sự một người vợ tốt, mẹ hiền. Chồng tôi dù nói bỏ qua chuyện cũ, nhưng thỉnh thoảng trong lúc nhậu xỉn lại nhắc kể, đay nghiến, chửi bới, nói "mày là con đàn bà hư thân mất nết, đồ theo trai...". Tôi nghe đắng lòng, nhưng cũng phải nuốt nước mắt mà sống vì hai đứa con.
Hơn một năm trở lại đây, anh cặp với một cô gái bán cà phê. Tôi có lần chặn bắt ghen tại trận, nhưng anh giữ tôi cho cô ta chạy thoát. Sau đó, anh nhậu xỉn về đánh đập tôi, nói "mày không có quyền". Tôi hận anh, nhưng không biết làm sao để tự giải thoát mình. Chẳng lẽ suốt đời tôi phải cúi đầu cam chịu vì một lỡ lầm của thời con gái? (Nguyễn Thị Hiền, TP HCM)
Trả lời:
Em Hiền thân mến,
Em đang phải đương đầu với cả 3 chuyện cùng lúc: chuyện lỡ lầm trong quá khứ, chuyện lục đục gây gổ trong nhà, chuyện chồng ngoại tình. Không có một cách giải quyết nào có thể thỏa mãn cho cả 3 chuyện. Có thể thấy, chồng em đang cố gắng xâu cả 3 chuyện này với nhau, coi cái này là nguyên nhân, kết quả của cái kia. Người ta càng cố làm như vậy, mình càng phải tách bạch rạch ròi mọi chuyện, thì mới giải quyết được em ạ.
Chuyện gấp giải quyết trước, là chuyện chồng em có bồ. Chuyện này chồng em sai rồi. Nhưng em "bắt ghen tại trận", cự cãi đánh ghen um sùm, thì em lại sai. Em nên bình tĩnh nói chuyện với chồng, nếu chồng em thừa nhận sai, hứa hẹn sửa chữa, thì có thể mọi việc sẽ khác. Nếu chồng em cố tình che giấu, cãi chối, có thể nhờ cậy đến cha mẹ hai bên, kiên quyết tỏ thái độ không chấp nhận. Nếu tình cảm của chồng em với gia đình, vợ con còn sâu nặng, thì chuyện kia đa phần chỉ là chuyện qua đường.
Chuyện thứ hai là nhậu nhẹt, gây gổ đánh đập vợ con. Chuyện này chồng em cũng sai. Em để chuyện này tiếp diễn lâu ngày, có khi gây thêm họa bạo hành gia đình, khó có thể lường trước hậu quả. Em cũng nên góp ý với chồng, rồi liệu cách mà tránh bớt hậu quả: Gửi con về nội ngoại, tránh mặt khi anh ta đã xỉn, nhờ Hội Phụ nữ và chòm xóm khuyên bảo giúp. Đừng vì sĩ diện với hàng xóm mà đóng cửa chịu trận trong nhà.
Cuối cùng mới là chuyện quá khứ của em. Em đừng nuôi mãi trong lòng mặc cảm về chuyện này. Quan trọng là sống với nhau như thế nào, chứ không phải chuyện còn hay không còn. Nếu đã hoàn thành tốt vai trò vợ đảm mẹ hiền, gầy dựng cơ nghiệp, em phải mạnh dạn, tự tin giữ lấy gia đình mình. Nếu em thực sự yêu chồng, hãy cố gắng thể hiện tình yêu ấy, đừng có biểu hiện gì gợi nhắc anh ấy phải nhớ lại chuyện cũ. Nếu anh ta cứ cố tình, em cũng nên khéo léo "nhắc" anh ta nhớ lại "thời nghĩa hiệp" của mình, nhớ lại lời hứa năm xưa. Sửa từng việc một, may ra sẽ thành.
Hôn nhân là tự nguyện, không phải ai ban ơn cho ai. Nếu đã cố gắng hết sức mình, mà anh ta vẫn chứng nào tật đó, thì cũng nên nghĩ tới cách tự giải phóng cho mình. Chúc em bình tĩnh và mạnh mẽ hơn để bảo vệ hạnh phúc và phẩm giá của mình.
Theo Phụ nữ TP HCM