Tôi là đã ly hôn chồng và có hai cô con gái. Tôi không nhận được sự giúp đỡ (cả về tinh thần và vật chất) từ chồng cũ. Tôi làm việc cả tuần và việc chăm sóc con đành nhờ cả vào bố mẹ đẻ. Ông bà chăm sóc bọn trẻ vô điều kiện và từ chối mọi khoản đóng góp của tôi. Họ yêu chúng rất nhiều.
Vấn đề là ở chỗ khi tôi muốn dạy dỗ con hoặc thể hiện vai trò làm mẹ hay khi tôi đề ra những quy tắc hoặc kỷ luật mà ông bà không đồng ý, ông bà thường phớt lờ ý kiến của tôi, thậm chí ngay cả khi tôi có mặt. Không những thế ông bà còn chỉ trích tôi nuôi dạy con sai cách ngay trước mặt bọn trẻ.
Tôi không thể nói chuyện với bố mẹ về vấn đề này. Mẹ thường sẽ có phản ứng giận dữ như một đứa trẻ. Còn bố thì dường như không muốn nghe bất cứ lý do nào. Tôi không muốn vì thế mà xa lánh bố mẹ tôi. Tôi muốn ba mẹ con tôi tiếp tục nhận được sự quan tâm chăm sóc từ ông bà nhưng tôi sợ rằng những bất đồng về quan điểm này sẽ để lại những hậu quả lâu dài. Xin hãy cho tôi lời khuyên (Nancy)
Ảnh: health. |
Trả lời:
Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào thì cũng thật là khó khăn khi chúng ta phải sống phụ thuộc vào ai đó. Sự phụ thuộc của bạn vào bố mẹ không chỉ về tinh thần mà ở khía cạnh nào đó còn cả về vật chất.
Điều đầu tiên dễ nhận thấy là mặc dù nhận sự chăm sóc “miễn phí” nhưng không có nghĩa bạn phải từ bỏ quyền làm mẹ. Bố mẹ bạn yêu thương và muốn chăm sóc các cháu là điều đáng quý nhưng cách quan tâm của họ lại gây tổn thương cho bạn và cả các con bạn khi chúng phải chứng kiến ông bà mắng mẹ. Điều này không chỉ khiến bạn “mất uy” trước các con mà còn tạo ra bầu không khí nặng nề làm tổn thương trẻ cả trước mắt và lâu dài.
Bạn cần biết bạn mới là người quyết định việc nuôi dạy con cái chứ không phải ông bà. Vì vậy, những gì bạn cần làm là đặt ra những giới hạn với bố mẹ và kiên quyết thực hiện. Tôi không thể nói chính xác hậu quả của những việc này là gì nhưng rõ ràng bố mẹ bạn đã nhìn thấy sự phụ thuộc của bạn và đang dựa vào đó để “uy hiếp” bạn một cách vô tình hay cố ý.
Đừng cố gắng nói chuyện với bố mẹ khi bạn đang nóng giận. Hãy chờ cho đến khi bạn bình tĩnh lại. Hãy yêu thương và rộng lượng nhất có thể để họ biết rằng bạn yêu họ. Nhưng cũng cần làm rõ việc họ chăm sóc cháu không có nghĩa là họ được phép làm tổn thương bạn.
Tất nhiên, họ có quyền góp ý về cách chăm sóc con cái của bạn (bạn cũng nên mở lòng với những gì họ nói nếu như điều đó xuất phát từ tình yêu thương) nhưng hãy đề nghị họ không nói trước mặt bọn trẻ.
Ngoài ra, trước khi bạn nói chuyện với bố mẹ, hãy xem xét những nguồn lực khác bạn có. Một câu hỏi đặt ra là tại sao chồng cũ của bạn không có động thái gì? Sự vắng mặt hoàn toàn của anh ta trong vai trò người bố có thể là vấn đề lớn. Trừ trường hợp anh ta bị giam giữ, nghiện ngập hoặc gặp phải rắc rối nào đó, nếu không anh ta cần phải giúp bạn, không vì bạn thì cũng phải vì bọn trẻ. Ngoài bố bọn trẻ, bạn có những người bạn khác hoặc những người họ hàng có thể giúp đỡ không? Hoặc nhờ tới người giữ trẻ?
Tôi nhấn mạnh những lựa chọn này vì tôi cảm nhận được rằng vấn đề chủ yếu của bạn là cảm giác bị phụ thuộc vào bố mẹ. Điều này có thể là thật nếu lựa chọn duy nhất của bạn là họ. Nhưng bạn có thể cân nhắc và đừng ngại đề nghị sự giúp đỡ từ người khác ngoài bố mẹ.
Bạn xứng đáng được yêu thương và tôn trọng nhất là khi bạn là một người mẹ đơn thân phải vật lộn để kiếm sống. Hãy làm tất cả những gì bạn có thể và rộng lượng với bản thân về những gì bạn không thể làm. (chuyên gia Steve)
Hải Ngân (theo Cognoscenti)